Có khoảnh khắc nào ta dành trọn cho nhau?
Khi ngoài kia đời bộn bề toan tính
Chiếc lá rơi ngoài khoảng không tĩnh lặng
Về cội nguồn
… chờ một kiếp hồi sinh…
Có khoảnh khắc nào ta sống thật là mình?
Khi đến với nhau trong hình hài xa lạ
Một vỏ bọc hoàn toàn xa lạ
Sợ mọi người
… thấy rõ trái tim đau…
Có khoảnh khắc nào ta ôm trọn niềm đau?
Gửi cho gió, cho mây về nơi xa lắm
Ở đó có mặt trời và nắng ấm
Có những đóa hướng dương
… dám ngẩng mặt hướng tới ánh mặt trời…
Có khoảnh khắc nào ta chợt thấy chơi vơi?
Nghệch ngoạc vẽ lên những hình hài vô thức
Có khi nào nắng ngược từ đáy vực..
Mưa......!!!
Khi ngoài kia đời bộn bề toan tính
Chiếc lá rơi ngoài khoảng không tĩnh lặng
Về cội nguồn
… chờ một kiếp hồi sinh…
Có khoảnh khắc nào ta sống thật là mình?
Khi đến với nhau trong hình hài xa lạ
Một vỏ bọc hoàn toàn xa lạ
Sợ mọi người
… thấy rõ trái tim đau…
Có khoảnh khắc nào ta ôm trọn niềm đau?
Gửi cho gió, cho mây về nơi xa lắm
Ở đó có mặt trời và nắng ấm
Có những đóa hướng dương
… dám ngẩng mặt hướng tới ánh mặt trời…
Có khoảnh khắc nào ta chợt thấy chơi vơi?
Nghệch ngoạc vẽ lên những hình hài vô thức
Có khi nào nắng ngược từ đáy vực..
Mưa......!!!