Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


You are not connected. Please login or register

ảo giác?

3 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1ảo giác? Empty ảo giác? Thu Jul 15, 2010 2:50 pm

abcde

abcde

Chữ E?

ảo giác? Vnmath94

Hình vuông?

ảo giác? Vnmath96

Hình tròn?

ảo giác? Vnmath92

Song song?

ảo giác? Vnmath91
ảo giác? Vnmath99-1
ảo giác? Vnmath98

Bánh răng chuyển động?

ảo giác? Vnmath101

Trên và dưới?

ảo giác? Vnmath3

Chớp chớp nháy nháy?

ảo giác? Vnmath100

Cuộc sống là một cái gì đó thật buồn cười, thật kì lạ. Tại sao có những thứ mình nhìn thấy mà lại không phải là như thế.
Không dám nói? Không dám bộc lộ? Để rồi phải loay hoay trong một thế giới không rõ thực hư. Thực ra cái gì mới là thực? Thực ra có phải tất cả những nhận định về một ai đó đều đúng? Hay chăng đó chỉ là ảo giác giống như những hình vẽ kia?
Nhưng nếu như coi tất cả chỉ là ảo giác thì có hay không ta đánh mất một cái gì quý giá ẩn khuất phía sau?

Lòng anh thật sự thích Vân. Oái ăm ở chỗ lại thân với Hiền. Vậy nhưng Hà mới có tiền. Em Thu mới đẹp ôi phiền quá đi. Ý anh cũng định chọn Ly. Oài nhưng bố bảo con Vy ngọt ngào. U thì bắt cưới bé Đào. 4 hôm anh nghĩ lẽ nào chọn Ngân. Em Mai cũng chẳng dưới phân. Vợ anh nhìn phải giống Hân mới đành. Eo ơi em Thuỷ ngon lành. Rút cụôc tinh càm biết giành trao ai.

Những ngôn ngữ về một kẻ chăng hoa? Ghét những kẻ như vậy? Phải, nhưng ẩn sau nó? Ta thấy một điều thật đẹp phải ko?

Lòng anh thật sự thích Vân.
Oái ăm ở chỗ lại thân với Hiền.
Vậy nhưng Hà mới có tiền.
Em Thu mới đẹp ôi phiền quá đi.
Ý anh cũng định chọn Ly.
Oài nhưng bố bảo con Vy ngọt ngào.
U thì bắt cưới bé Đào.
4 hôm anh nghĩ lẽ nào chọn Ngân.
Em Mai cũng chẳng dưới phân.
Vợ anh nhìn phải giống Hân mới đành.
Eo ơi em Thuỷ ngon lành.
Rút cụôc tinh càm biết giành trao ai .

LOVE YOU FOREVER.

Vậy cái gì mới là đúng? Liệu trong suốt cuộc đời này có ai đúng hoàn toàn? Có ai dám khẳng định mình đã không bỏ lỡ bất cứ món quà vô giá nào đó mà mình được ban tặng?
Các bạn à, nếu tôi không nhận ra một điều gì đó, hay cho tôi biết nhé. Nếu đó là một hình tròn, bạn hãy khẳng định với tôi như thế. Tôi sẽ nhìn thật kĩ và tôi sẽ tin bạn.


2ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 3:32 pm

abcde

abcde

Cái cảm giác chờ đợi kết quả thi thật là bức bối. Có đỗ không đây? Nếu trượt thì sao nhỉ? Nếu như kết quả không như mình mong muốn?...
Nửa tháng chờ đợi...
Không được. Cần phải quên nó đi. Nửa tháng chờ đợi là nửa tháng cho sự nghỉ ngơi (nếu sau đó biết mình trượt) và là nửa tháng cho sự thử thách (nếu sau đó biết mình đỗ).
Phải làm một cái gì đó...
Phải đọc cái gì đó?

Tôi cưỡng lại được trước mọi thứ, trừ những cám dỗ.

Tôi nghĩ là tôi nên bắt đầu đọc thơ Shakespeare. Nhưng rồi tôi nghĩ lại, tại sao tôi phải làm thế? Hắn ta chưa bao giờ đọc một bài thơ nào của tôi cả

Tôi từng có nhiều ham muốn, ham muốn quá nhiều thứ. Bây giờ tôi chỉ có một ham muốn, là làm sao loại bỏ được những ham muốn đó.

Vì tình yêu, người phụ nữ sẵn sàng hy sinh mình, còn đàn ông thì sẵn sàng hy sinh những người phụ nữ khác

Tôi không hiểu dịch cúm gia cầm có ảnh hưởng thế nào tới những tin vịt?

Thà nhận một ít tiền hơn là lời "cảm ơn nhiều".

Cho anh ta một con cá, anh ta sẽ ăn trong một ngày. Dạy anh ta câu cá, anh ta sẽ không làm phiền anh suốt một tuần.

Trời ơi, có ai biết ngày mai mình sẽ ra sao? Mà có ra sao thì cũng chả sao

Yêu thì phải theo đuổi đến cùng, tức là đến lúc thất bại mới thôi!

Ta thà chết chứ nhất định không chịu hy sinh!

Tại sao phải nhớ? Phải nhớ để còn có cái mà quên

Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ ko biết mình xấu.

Đừng buồn vì bị điểm kém, rồi bạn sẽ quen thôi !

Bầu ơi thương lấy bí cùng , mai sau có lúc... nấu chung một nồi

Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản

Con đường tới vinh quang không có dấu chân của kẻ lười biếng vì kẻ lười biếng thì làm quái gì chịu đi bộ mà có dấu chân

Học là để hiểu Không hiểu thì phải hỏi Đã hỏi thì phải hiểu Không hiểu thì ... đừng hỏi!

Người ta dùng thời gian để kiếm tiền ......rồi lại dùng tiền để đốt thời gian

Tiền không thành vấn đề , nhưng vấn đề là không có tiền

Sinh viên = học+ ăn + ngủ+ chơi
Lợn =ăn +ngủ
Vậy sinh viên =chơi+ lợn + học <=> sinh viên - chơi = lợn + học
Có nghĩa là sinh viên không chơi = lợn đi học!

nhưng:

--> sinh viên không học = lợn đi chơi
--> sinh viên không chơi và không học = lợn

Giải thích câu tục ngữ "Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh": "Câu tục ngữ nói lên sự dã man của bọn giặc cướp, khi đã tràn vào làng mạc, nhà cửa thì không cứ đàn ông, mà cả đàn bà, trẻ em chúng cũng đánh đập, hành hạ..."

Giải thích câu tục ngữ "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ": "Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, để đề phòng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá".

Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười

Yêu là khổ
Không yêu là lỗ
Thà chịu khổ chứ tui không chịu lỗ

Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương

Con đò dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra






3ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 4:06 pm

abcde

abcde

" Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, cái khác sẽ mở ra.
Nhưng chúng ta lại thường nhìn quá lâu vào cánh cửa đóng để rồi không thể nhìn thấy cánh cửa nào đang mở sẵn cho ta. Chúng ta không biết có gì chỉ đến khi đánh mất nó.
Chúng ta cũng chẳng biết đã bỏ lỡ điều gì cho đến khi điều ấy trở lại."

hòn đá có thể làm vỡ 1 cái cốc,1 câu nói đủ để làm tan vỡ trái tim,1 giây đủ để yêu 1 ai đó,và 1 sự hiểu lầm đủ để làm tan vỡ tình bạn

Khi hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ khuất sau lưng ta.......Khi đêm đến bạn sẽ thấy những vì sao.....

Bạn chớ nên bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Ko có gì là hoàn toàn bế tắc, sự việc chỉ thật sự trở nên bế tắc khi bạn thôi ko cố gắng nữa

Điều quan trọng ko phải vị trí ta đang đứng, mà ở hướng ta đang đi.


Niềm tin là một sức mạnh có thể biến điều ko thể thành điều có thể.


Người ta có thể quên đi điều bạn nói, nhưng những gì bạn để lại trong lòng họ thì ko bao giờ nhạt phai.


Thật dễ nuối tiếc về một điều gì đó đã mất đi nhưng sẽ rất khó nhận ra và trân trọng những gì ta đang có...

Thanh kẹo ngọt thì rất dễ mua, nhưng 1 trái tim ngọt ngào thì rất khó kiếm. Cuộc sống dừng lại khi bạn ngừng hy vọng. Hy vọng tắt khi bạn ngừng tin tưởng. Tình yêu mất đi khi bạn ngừng quan tâm. Tình bạn ko còn khi bạn ngừng chia sẻ. Vì vậy hãy chia sẻ điều này với những ai bạn coi là bạn. Yêu không điều kiện, cho đi ko cần lý do và quan tâm ko cần nhận cám ơn

Tôi có một mẹ và một mặt trời
Một quê hương và một tình yêu chân chính
Tôi có một cuộc đời và một trái tim
Một bầu trời và một ngôi sao của mình
Tất cả trong cuộc sống hằng ngày
Người ta ngợi ca nhũng điều gì có một
Mẹ, mặt trời, tình yêu và Tổ quốc...
Nhưng điều duy nhất sống động là thời gian
Mỗi phút giây trôi qua không một lần gặp lại
Thì tất cả chúng ta đều quên
Đều đánh rơi điều duy nhất ấy


Nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài của một người thì có lẽ bạn sẽ thất vọng, nhưng nếu bạn nhìn một người theo cách mà bạn mong muốn thì nhất định họ sẽ trở thành người như bạn mong đợi.

Trong cuộc sống, nơi nào có một người chiến thắng, nơi đó có một người thua cuộc. Nhưng người biết hi sinh vì người khác luôn luôn là người chiến thắng.

Người bi quan luôn tìm thấy những khó khăn trong mọi cơ hội.
Người lạc quan luôn nhìn được những cơ hội trong từng khó khăn.

Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.

Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !.

Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn , để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi ....

Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình. Chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.

Khi bạn được sinh ra , bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.


Hãy giữ những vật dù nhỏ nhất của người bạn thân... biết đâu sau này nó sẽ là một kỉ niệm của bạn.

Bạn chưa cần đến 3 giây để nói "I love you", chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó , nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ.

Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi.

...Nếu như thiên đường của 2 chúng ta, ..giống như 1 bức tường hoa
...Phong toả mơ ước của tớ
...Hạnh Phúc Có phải là 1 cánh cửa sắt .... ngăn ko cho loài chim bay về phương nam
Nếu như cậu hướng về phía bầu trời ....Khao khát 1 đôi cánh
...tớ sẽ buông tay để cậu bay vút lên
Đôi cánh của cậu ko nên ở lại 1 nơi nào đó nhìn thời gian trôi wa
Nếu như lãng mạn đã biến thành vướng bận
...Thì tớ là người đầu tiên way lại với sự cô đơn ....
Có 1 thứ tình iu gọi là "chia tay "
Vì iu tớ bỏ mọi thứ cho dù đó là : "thiên đường hạnh phúc "
Nếu mình wen nhau làm cậu phải mệt mỏi
...Thà để tình iu chân thật mang tớ ra đi ...
Vì iu...tớ sẽ kết thúc giấc mơ ..."thiên đường hạnh phúc "
Tớ ra đi thinh lặng và bình yên để cậu có tất cả
Để tình iu chân thật giúp tớ nói ..."chia tay"
Đành mất cậu ..đành mãi mãi lìa xa cậu ....

.....Tớ đã buông tay


Đôi khi ... con người ta cần dừng lại ... dừng lại để rồi bước nhanh hơn ...

Đôi khi ... con người ta cần buông tay ... cần cho đi để rồi có nhiều hơn ...

Đôi khi ... con người ta cần khóc ... khóc thật lớn để rồi lại cười thật to ...

Đôi khi ... con người ta cần 1 mình ... 1 mình để biết có nhau là quan trọng như thế nào ...


Hãy làm những gì bạn muốn làm, mơ những gì bạn muốn mơ , tới đâu bạn muốn tới , trở thành những gì bạn muốn , bởi bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn muốn .

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết mình đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Nếu có ba chữ cái: H R T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART. Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và nhận từ HURT
(sự đau đớn). Nhưng tôi thà có bạn (U=you) và chấp nhận HURT còn hơn có một trái tim-HEART-mà không có bạn (U).

Tôi ko bắt buộc fải chiến thắng, nhưng tôi bắt buộc fải chiến đấu đến cùng. Tôi ko bắt buộc fải thành công, nhưng tôi cũng fải nỗ lực hết sực mình.

Chia tay nào phải là kết thúc....
Chia tay để học cách iu ai đó bao dung hơn đấy chứ!
Chia tay để học cách chấp nhận những j phũ phàng nhất trong ty nà
Chia tay để biết trong lòng mình ai đó wan trọng đến chừng nào
Chia tay để bik thì ra chính mình đã tự buông tay khỏi thần hạnh phúc đấy
Chia tay để bik tớ đã bị gạt qua bên lề rồi phải hok cậu ?????

Con người thường chú ý đến những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác, mà quên đi những fẩm chất tốt đẹp của họ. Khi fải đánh giá 1 sự việc hay 1 con người, đừng quá chú trọn vào vết đên mà hãy nhìn ra tờ giấy trằng với những mảnh sạch mà ra còn có thể viết lên đó những điều có ích cho đời.

Vết thương dù lớn đến đâu, cũng có ngày lành lại. Trái tim dù lạnh đến mấy, cũng có ngày tan băng.

bạn chưa cần đến 1 giây để cảm 1 người, chưa cần đến 1 phút để thích 1 người, chưa cần đến 1 ngày để yêu 1 người, nhưng sẽ fải mất cả đời để quên đi người đó.

VÔ TÌNH
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau

Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau

Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi

Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi
( Pushkin )

tôi yêu cuộc sống này biết bao! Nếu như cuộc sống là một đoàn tàu, tôi sẽ cố gắng sống như thế nào để cái chết chỉ là một trạm dừng, rồi cuộc sống vẫn lao về phía trước. Đó là cuộc sống của tất cả bạn bè và người thân của tôi.

Tình yêu là những phím dương cầm lúc du dương…lúc trầm bổng…
Tình yêu là những phút rối lòng khẽ bâng khuâng…
Tình yêu là sự ngại ngùng khi bắt gặp ánh mắt của ai đấy…
Tình yêu đôi lúc là sự ngộ nhận ngớ ngẩn….
Tình yêu đôi khi ngọt ngào như kẹo nhưng lắm lúc cũng đắng như vị cà phê…

Tình yêu như một cơ hội trải nghiệm cuộc sống…hãy nắm bắt….
Tình yêu là nụ cười…hãy gắng cười…cười đẻ đúng dậy và tiép tục bước đi…
Tình yêu là nước mắt…cứ khóc…
Tình yêu là sự cho đi dù biết không nhận lại được bất cứ điều gì…
Tình yêu là sự chờ đợi…là phút nuối tiếc để rồi nhận ra mình đã sai…
Tình yêu như tia hi vọng mong manh không chút ánh sáng…
Tình yêu là nỗi đau…hãy cố vùi lấp…
Tình yêu là nhịp đập của hai trái tim…hãy lắng nghe…
Tình yêu chợt đến chợt đi như sự khẽ chạm của sương và lá…
Tình yêu như những bước chân mệt nhoài nhưng ta cứ bước không biết vì sức mạnh của ai…
Tình yêu là đắng cay….
Tình yêu là nước mắt….
Dẫu biết như thế nhưng ta vẫn cứ yêu vì tình yêu còn mang màu hi vọng, màu niềm tin, màu thời gian, màu nhớ nhung, màu nắng mai sương sớm, màu mưa nhạt nhoà…..và màu của cả cuộc sống này nữa….
Kẻ ra đi có phải vô tình?!?...Người ở lại có phải yếu đuối?!?...
Tình yêu nhu một hạt cát khẽ rơi vào mắt làm khoé mắt ta cảm thấy cay cay…
Tình yêu như một làn gió mơn man thổi ngang qua dòng đời nhiều ngã rẽ…
Tình yêu cho ta biết nhớ, biết tương tư và…biết quên một người là chuyện không hề đơn giản…
Tình yêu cho ta biết ước mơ, biết đợi chờ…dù nó rất hư vô…
Cứ ước mơ dù biết không thực hiện được, cứ chờ đợi dù nó không thuộc về mình…
Tình yêu như một thiên đường nhưng đôi lúc cũng là cả bóng đêm của địa ngục đáng sợ…
Tình yêu là một giấc mơ nhưng nỗi đau là sự thật….

Mỗi khi buồn...Tớ hay tự tìm cho mình một nơi yên tĩnh để suy nghĩ.....

Một không gian của riêng tớ...chỉ có tớ...

Tớ hay tự hỏi rằng.....

"Mình dc sinh ra trên đời để làm gì?

Để nhận lấy sự cay đắng chăng?

Nếu thế sao lại để mình sinh ra trên đời....

Để phải đau thế này?''......

Tớ vẫn hay tự tìm kiếm cho mình một niềm vui...

Từ những điều nhỏ nhoi nhất....

Tớ ko cần những điều gì cao cả....

chỉ 1 niềm vui nhỏ....nhỏ thôi...tớ đã vui lắm rồi....

Tớ...mỗi ngày đều nở một nụ cười....

Để che lấp đi nỗi đau sau nụ cười ấy

Nhưng....sao tớ lại cảm thấy đau thế?

Tớ....vẫn tự nhủ rằng:Mình ko dc khóc"

Tớ...cố ko khóc trc mặt mọi người....

Nhưng....mỗi đêm về...nứõc mắt tớ lại rơi...

Và rồi.....

Tớ.....Bật...Khóc....!!!!

Tớ ko khóc đâu!ko khóc đâu mà....

Chẳng wa có bụi bay vào mắt đấy thôi...!!!!

Nước mắt tớ.....cạn khô từ lâu lắm rồi....

Và từ giờ trở đi......tơ sẽ ko khóc vì một ai nữa


...tôi cô đơn ---------- ...tựa mình vào âm nhạc---------- ....để quên hết mọi buồn phiền------------ ......không nghĩ ngợi gì------------- ....nhưng vẫn thầm mơ ước------------- ....mình sẽ không còn cô đơn

4ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 4:18 pm

abcde

abcde

Có những truyện lâu rồi đọc lại lại thấy hay.

Cây, Lá và Gió
"Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã"

________________________________________
Cây

Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ một cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với năm cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có một người tôi rất mến, rất mến nhưng lại không có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài, không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…

Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “cứ tự nhiên” trước khi chạy đi. Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn một tiếng

Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn không phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình

Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.

Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một người con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.

Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?

Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó “lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”




Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình không thể có – Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi một tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.

Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??


Gió

Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khoảng một tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.

Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây”
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “em đang làm gì vậy, sao em không nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp

Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?

CÂU CHUYỆN VỀ NHỮNG CHIẾC ĐINH

Một cậu bé nọ có tính hay nổi nóng. Một hôm cha của cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu:

- Mỗi khi con muốn nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên chiếc hàng rào gỗ.

Ngày đầu tiên cậu bé đã đóng hơn một chục cây đinh lên hàng rào gỗ. Và cứ thế số đinh tăng dần. Nhưng vài tuần sau cậu bé đã tập kềm chế dằn cơn nóng giận của mình và số lượng đinh phải đóng mỗi ngày ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng đinh lên hàng rào.

Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo:

- Tốt lắm, nếu bây giờ con tự dằn lấy được và không nổi nóng một lần thì con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.

Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng trên hàng rào đã không còn cây đinh nào cả.


Cha yêu ơi mãi không quên tình cha!

Người cha gặp cậu và nói:
- Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh con để lại trên hàng rào.

Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lổ đinh này, chúng để lại những vết thương khó rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương dù lành nhưng vết sẹo cũng còn để lại mãi.

Con hãy luôn nhớ: Vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả thể xác. Bạn bè ta, những người chung quanh ta là những viên đá quí. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở mỗi khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lời cha...

THỬ YÊU LẦN NỮA

________________________________________

Xét về tình cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lý trí, rõ ràng, Tony không phải mẫu hình lý tưởng của cô. Joshy hiểu rõ hai người là hai thế giới. Tony cũng chưa muốn có bạn gái để dồn sức cho sự nghiệp. Ngoài mặt, cậu dửng dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không lời. Vì tất nhiên, dửng dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích. Và họ đã có với nhau một tháng với những gì đẹp đẽ nhất. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên lửa NASA, đâu có ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đã được phóng.

Cả Joshy và Tony đều cảm thấy những vấn đề không bình thường giữa hai người nhưng họ luôn né tránh. Một sai lầm kinh điển của những đôi yêu nhau. Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu đã phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai. Việc có bạn gái đã ngốn mất nhiều thời gian mà đáng lẽ ra cậu phải dành cho sự nghiệp của mình.

Những ngày sau đó là những ngày u ám & nặng nề. Tony vẫn làm việc đều đều dù cậu không thể phủ nhận rằng cậu thấy rất trống vắng. Khi đã bình tĩnh hơn và thôi khóc, Joshy nhận thấy việc chia tay của hai người là việc vô lý nhất cô từng biết. "Có lẽ mình phải làm một cái gì đó!".

Hai tuần sau, Joshy hẹn Tony đến quán nước quen thuộc. Cô nhìn thẳng vào mắt Tony và hỏi: "Mình chia tay đã nửa tháng, anh đã cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn chưa?". Chắc chẳng ai trên đời này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái dễ chịu nhưng Tony vẫn im lặng. "Em đã có rất nhiều điều không hiểu" - Joshy nói - "Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều khong đủ bình tĩnh để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đã chịu áp lực như thế nào".

Không dễ để Tony nói ra những gì cậu nghĩ nhưng Joshy đã khéo léo thuyết phục bằng tất cả những dịu dàng và cảm thông nhất mà cô có thể. Sau cùng, cô nói: "Em thật sự không thể chịu đựng được khi mình mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn còn một chút tình cảm với em, chỉ cần một chút thôi nhưng là tình cảm thật sự chứ không phải lòng thương hại và anh cũng không muốn kết thúc như thế, chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu lại thật chậm. Em tin mình có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp hơn".

Tony im lặng rất lâu. "Mình sẽ bắt đầu thật chậm như thế nào?" - Cậu hỏi. "Nếu anh thật sự muốn biết và muốn thử, hãy gật đầu cho em xem nào!" - Joshy trả lời. Tony bật cười và gật đầu. Joshy vẫn luôn lém lỉnh như thế.

Joshy chậm rãi. "Sẽ có một vài quy định bắt buộc, tất nhiên! Nhưng hãy thoải mái anh nhé! Em chỉ muốn cùng anh chơi một trò chơi thôi! Và đây là quy định của cô: Mỗi tuần họ sẽ gặp nhau ít nhất một lần và nhiều nhất ba lần. Mỗi người được quyền chủ động những cuộc hẹn và cả việc sẽ đi đâu trong một tuần. Tuần sau đến lượt người kia. Người bị động có quyền từ chối nếu không thoải mái nhưng một tuần bắt buộc phải có một lần đi cùng nhau. Đến khi một người muốn có cuộc hẹn thứ tư trong một tuần và người kia đồng ý thì đã đến lúc mọi việc trở lại bình thường như nó vốn như thế.

"Để bắt đầu, chúng ta sẽ bốc thăm" - Joshy lấy từ trong xắc tay hai lá thăm be bé - "Người nào bốc được lá thăm ghi chữ THE FIRST sẽ là người chủ động hẹn đầu tiên. Và tuần kế tiếp sẽ là quyền chủ động của người kia. Cứ như thế! Anh đã luôn nhường em nên lần này em nhường anh trước đấy!"

Tony bốc trúng lá thăm ghi chữ THE FIRST. Một tuần sau đó, cậu hẹn Joshy và trò chơi bắt đầu. Không dễ để hàn lại những thứ đã vỡ. Rất nhiều lúc Tony cảm thấy chán nản. Ý nghĩ về việc không hợp nhau làm cậu cứ muốn bỏ cuộc giữa chừng. Nhưng tình yêu cậu dành cho Joshy là một tình yêu thật sự. Joshy đã nói với cậu trước khi ra về ngày hôm đó: "Em chỉ cần anh can đảm và kiên nhẫn chút thôi để cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn này". Cậu luôn nhắc nhở mình câu nói ấy để kìm bớt tính nóng vội và mau nản. Joshy cũng không dễ chịu gì hơn. Cô phải đánh đòn tính tự ái của mình rất nhiều roi để nó yên thân mà nằm xẹp xuống. Cô tập yêu luôn cả những điều khiếm khuyết ở người con trai minh chọn. Cô lặp lại liên tục trong đầu hai từ "kiên nhẫn". Đã có nhiều điều buồn cười xảy ra trong suốt những ngày đó. Vì Joshy không hề quy định sẽ làm gì trong những lần gặp nhau nên họ nghĩ ra đủ trò. Joshy bắt Tony phải đến tiệm uốn tóc tán gẫu với cô trong khi các cô thợ rị mọ với cả đống ống cuốn trên đầu. Tony cũng khiến Joshy dở khóc dở cười khi ngồi chờ cậu trên thành hồ bơi nam. Họ đã cùng nhau chạy đua một chặng đường rất dài để tìm lại nhau.

Dần dần, họ thấy thích thú được quyền "hành hạ" người kia mỗi tuần và cả cái cách hỏi nhau khi bắt đầu một cuộc hẹn: "Chiều thứ sáu này em rảnh không?". Thêm một thời gian nữa, họ bắt đầu thấy nhớ nhau và cần nhau nhiều hơn là ba cuộc hẹn mỗi tuần. Tony đã thích nghi được với việc san sẻ thời gian và áp lực cho một người luôn sẵn sàng lắng nghe cậu. Và cậu nhận thấy việc có cả bạn gái lẫn sự nghiệp không phải là điều quá khó. Vào tuần cuối cùng của tháng tư, Tony hẹn Joshy lần thứ tư trong một tuần. Hôm đó là một ngày tuyệt vời không kém ngày đẹp trời lúc họ quen nhau. Nhưng Joshy vẫn giữ nguyên quy tắc "mỗi người một tuần" của mình, cô chỉ điều chỉnh nó thành thỏa thuận. "Và tất nhiên người ta có thể vi phạm thỏa thuận trong những trường hợp có thể thương lượng được" - Joshy nháy mắt tinh nghịch khi cả hai đứng mút kem.

Ngày 14 tháng 6, Joshy đem đến cho Tony một hũ thủy tinh đựng đầy socôla với dòng chữ: "Be my valentine!". Joshy cười một nụ cười của nắng: "Những chuyện không vui đã khiên chúng ta xa nhau vào đúng ngày lễ Tình yêu. Em không muốn đợi đến năm sau mới đưa anh món quà này! Em yêu anh!" - Cô hôn Tony.

"Có một điều anh đã thắc mắc rất lâu!" - Tony nói sau khi qua phút ngất ngây - "Nếu ngày hôm đó em bốc phải lá thăm THE FIRST thì khi nào em sẽ hẹn anh?" Một nụ cười bí ẩn nở trên môi Joshy: "Thì đã bao giờ em không bốc phải là thăm THE FIRST đâu! Cả hai lá thăm đều là THE FIRST, em chỉ không cho anh nhìn thấy lá thăm của em thôi! Em muốn anh bắt đầu khi anh thật sự sẵn sàng. Còn em thì đã luôn sẵn sàng để chờ đợi anh!". Tony hỏi tiếp, cố giấu vẻ xúc động: "Nếu như anh không chơi trò đó với em, hoặc nếu như anh không hẹn lần thứ tư... nếu...". Nhưng hai ngón tay xinh xinh của Joshy đã đặt lên môi Tony để ngăn cậu nói tiếp. Cô nhẹ nhàng: "Đó là một bí mật! Khi đó, em sẽ tính cách khác nhưng em sẽ không nói anh nghe đâu!" Tony vòng tay ôm lấy cô. Cậu cũng không cần biết đến điều bí mật đó. Và sẽ chẳng bao giờ biết rằng Joshy chẳng có một dự tính nào cho những tình huống đó. Bởi cô tin là cả hai sẽ làm cho mọi việc tốt đẹp hơn.

Con người không ai là hoàn hảo. Không có gì bảo đảm rằng bạn sẽ tìm được một người theo đúng những gì bạn đã vẽ ra cho một nửa của mình. Nếu thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hãy làm cho họ hiểu và ở bên bạn. Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có gì để hối tiếc vì đã không sống và yêu hết mình. Hãy cho những người yêu thương mình và chính mình một cơ hội. Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn còn có thể!

5ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 9:11 pm

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£
Moderator
Moderator

Các bài viết hay thật!Lâu rồi mới lại được đọc những câu truyện hay thế này. thank

6ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 10:10 pm

abcde

abcde

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£ đã viết:Các bài viết hay thật!Lâu rồi mới lại được đọc những câu truyện hay thế này. thank

Kì thi này nhiều mem 12B thi ko tốt, mình muốn mọi người thư giãn một chút. Đó là những gì mình đọc thấy sau một thời gian rất dài mà giờ mới có dịp chia sẻ với các bạn
Mình thi ko ổn lắm và biết bạn cũng vậy. Cùng thoải mái tinh thần nhé. Kì thi qua rồi, cần phải hướng về phía trước đúng ko nhỉ?
Mọi người đều như thế nhé! Very Happy

7ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 10:18 pm

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£
Moderator
Moderator

[quote=Kì thi này nhiều mem 12B thi ko tốt, mình muốn mọi người thư giãn một chút. Đó là những gì mình đọc thấy sau một thời gian rất dài mà giờ mới có dịp chia sẻ với các bạn
Mình thi ko ổn lắm và biết bạn cũng vậy. Cùng thoải mái tinh thần nhé. Kì thi qua rồi, cần phải hướng về phía trước đúng ko nhỉ?
Mọi người đều như thế nhé! Very Happy [/quote]
Ai đây nhỉ mà nói cứ như thật ý.biết mình là ai không hihi
Mà lớp mình ơi thi tốt hay không cũng phải có buổi gặp mặt chứ nhỉ,đại học cao đẳng đều thi xong rồi mà

8ảo giác? Empty Re: ảo giác? Thu Jul 15, 2010 11:36 pm

abcde

abcde

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£ đã viết:
Ai đây nhỉ mà nói cứ như thật ý.biết mình là ai không hihi
Bạn có 70 bài viết trong diễn đàn. Vậy câu hỏi mình có biết bạn là ai ko có cần phải trả lời ko? Very Happy

9ảo giác? Empty Re: ảo giác? Fri Jul 16, 2010 8:52 pm

khackquaduong12b



điên

10ảo giác? Empty Re: ảo giác? Fri Jul 16, 2010 9:33 pm

abcde

abcde

khackquaduong12b đã viết:điên

Các bài viết của bạn (mình ko nói là tất cả) có một vẻ gì đó rất tiêu cực. Nếu như bạn ko thích ai đó trong diễn đàn thì hãy nói thẳng ra. Còn nếu bạn muốn làm người phản biện thì được thôi, nhưng đề nghị bạn hãy giải thích rõ nguyên do. Cái gì khiến bạn ko hài lòng. Ví dụ, bạn cho tôi biết từ "điên" kia có nghĩa là gì. Nếu những giải thích đó hợp lý mình sẽ chấp nhận. Còn nếu ko mình buộc phải nghĩ bạn ko có ý tốt khi tham gia.
Xin lỗi bạn nếu những lời này là hơi quá.

11ảo giác? Empty Re: ảo giác? Fri Jul 16, 2010 9:56 pm

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£
Moderator
Moderator

xin lỗi khachquaduong12b là đúng nói thế không phải hơi quá mà là nhẹ nhành quá,đang định nói thỳ đã có ng nói hộ rồi.mà abcde 7 bài đủ để biết ng này là ai không nhỉ

12ảo giác? Empty Re: ảo giác? Fri Jul 16, 2010 10:44 pm

abcde

abcde

£¯°•.ßäßÿ¯lØνē¯šħØċķ.•°¯£ đã viết:mà abcde 7 bài đủ để biết ng này là ai không nhỉ

Bạn có thể biết mình là ai hoặc ko. Điều đó phụ thuộc vào khả năng của bạn. Nhưng cẩn thận nhé. Thế giới này rất nhiều ảo giác. Smile

ảo giác? VietGiaiTriCom-36062-1222704728

ảo giác? Upordown

ảo giác? Optical_illusion24

ảo giác? Optical_illusion22

ảo giác? Optical_illusion21

ảo giác? Optical_illusion17

ảo giác? Optical_illusion16

ảo giác? Optical_illusion15

ảo giác? Optical_illusion14

ảo giác? Optical_illusion12

ảo giác? Optical_illusion09

ảo giác? Optical_illusion08

ảo giác? Optical_illusion07

ảo giác? Optical_illusion06

ảo giác? Optical_illusion05

ảo giác? Optical_illusion04

ảo giác? Optical_illusion02

ảo giác? Optical_illusion01

ảo giác? Optica12

Nhìn thật kĩ vào dấu cộng ở trung tâm. Bạn thấy gì?

ảo giác? Optica6

Nghệ sĩ hay phụ nữ?

ảo giác? Musicianorawoman

ảo giác? Mt

ảo giác? Fine_art_illusion_6

ảo giác? Aogiac24

Con voi có bao nhiêu chân?

ảo giác? Baonhiuchn

ảo giác? Aogiac23

ảo giác? 1-58

ảo giác? Waves

Nhìn thật kĩ nhé. Mọi hình ảnh luôn có nhiều cách nhìn. Khi chúng ta nhìn theo cách này chúng đứng yên nhưng nhìn theo cách khác chúng chuyển động. Tự tin trả lời chúng ta luôn có câu trả lời đúng. flower

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết